Đi Cù Lao Chàm nên ghé đâu? Review chi tiết từ trải nghiệm thật
Có vài điểm ở Cù Lao Chàm mà mình nghĩ nếu đi mà bỏ qua thì tiếc thật sự. Mỗi lần quay lại, mình vẫn tìm về những chỗ này như một kiểu thói quen cũ, kiểu như không ghé là cảm giác thiếu thiếu cái gì đấy.
Bãi Xếp – cái tên không ồn ào nhưng đáng để nằm lại ngắm chiều
Mình đến Bãi Xếp lần đầu là hồi tháng 5/2022, đi cano chuyến 9h sáng, tới nơi loanh quanh thì 10h hơn. Chỗ này cách trung tâm Bãi Làng tầm 15 phút đi bộ xuyên rừng dừa nước và mấy khúc dốc đá. Lúc đó trời không quá gắt, nên đi bộ cũng ổn. Bãi Xếp hoang sơ, không đông như Bãi Chồng hay Bãi Ông. Bãi toàn đá và san hô chết, không phải để tắm mà là để ngồi đó… không làm gì hết. Chỉ nghe sóng, nghe gió, nhìn biển đổi màu theo nắng.
Mình từng nằm ở đó gần 2 tiếng, không có sóng điện thoại, không có ai làm phiền. Mà hay là cái khung cảnh ấy không cần chỉnh sửa. Máy ảnh thường chụp lên đã đẹp. Nếu đi nhóm bạn thì càng hay, có thể mang theo đồ ăn nhẹ, nước, rồi ngồi chuyện trò. Nhiều nhóm còn dựng lều ở mé rừng.
Giếng cổ Champa – chỗ ít người trẻ để ý nhưng lại nói lên nhiều thứ
Nó nằm sát con đường mòn từ Bãi Làng đi lên khu chợ. Giếng này không lớn, nước trong vắt, ngọt, uống được. Mình thử rồi, tháng 8/2023, lần ấy mưa nhiều, vậy mà nước vẫn trong, không hề vẩn đục. Người dân địa phương hay dùng nước ở đây để nấu chè, nấu cơm cúng. Bà chủ homestay mình ở nói nước giếng có “linh”, nên múc cũng phải nhẹ tay, không ồn ào.
Người ta bảo giếng có từ thời người Chăm sống ở đảo, mà điều mình thấy rõ là nó vẫn còn dùng được, không bị bỏ quên như mấy di tích “cho đẹp”. Ở đó đứng ngắm thôi cũng đã thấy có chút lắng xuống.
Chợ Tân Hiệp – đi để hiểu dân đảo sống sao, không phải để mua đồ lưu niệm
Chợ này nhỏ, nằm ngay đầu cầu tàu Cù Lao Chàm. Thường thì khách đi tour sẽ tạt qua trong lúc đợi ca nô cao tốc, nhưng nếu đi tự túc, nên dành tầm 20 phút đi dạo từ sáng sớm (khoảng 6h30 – 7h là lý tưởng). Lúc ấy, dân đảo bán cá vừa đánh lên, có con còn nhảy lách tách.
Mình từng mua 1kg cá bè (loại cá phổ biến ngoài đảo) giá chỉ 60.000 đồng/kg, mang về homestay nhờ họ nướng muối ớt, ăn với cơm trắng và rau rừng luộc, không đắt mà ngon thật sự. Mấy chị bán hàng vui tính, không chèo kéo, hỏi gì cũng trả lời, kể chuyện dân đảo sống mùa gió chướng, mùa cá lên… nghe mà thấy họ sống chắc, sống sâu.
Miếu tổ nghề Yến – không đông nhưng là nơi rất “riêng” của Cù Lao Chàm
Nằm trên lưng chừng núi đá, phía sau Bãi Hương. Không phải ai cũng ghé vì phải đi bộ men theo bờ biển hoặc thuê thuyền nhỏ. Mình được chú lái cano giới thiệu, lần đó là tháng 6/2021. Miếu nhỏ, yên tĩnh, nhìn thẳng ra biển khơi, nơi chim yến bay về tổ. Nơi này dân trong nghề yến vẫn thắp nhang mỗi vụ khai thác. Không có dịch vụ, không có hàng quán – chỉ có gió biển và một khoảng lặng.
Có một lần mình ngồi ở đó tầm 5h chiều, khi mặt trời dần nghiêng về bên Núi Ông. Gió thổi thốc qua vách đá, nghe rõ tiếng sóng vỗ và chim gọi nhau. Tự nhiên thấy lòng nhẹ, như được nhắc mình đang sống giữa biển trời, không phải trong cái guồng quay khói bụi nữa.
Nói thật, Cù Lao Chàm Đà Nẵng không phải kiểu đảo sôi động, nên cái “cột mốc” ở đây đôi khi không phải là công trình hoành tráng hay cảnh check-in phổ biến. Mà là những khoảng không gian đủ riêng, đủ thật, đủ lặng. Ai thích thì sẽ thấy đáng để quay lại. Còn nếu chỉ muốn lướt nhanh rồi về thì có khi chẳng thấy gì đáng nhớ.
Mình nghĩ, chỉ cần chọn đúng thời điểm – khoảng tháng 3 đến tháng 8 – và cho mình chậm lại một chút, bạn sẽ tự tìm ra những cột mốc cho riêng mình trên đảo này. Không cần ai phải giới thiệu.