Du lịch Cù Lao Chàm nên ở đâu? Thử ở homestay dân đảo và cái kết bất ngờ

Mình từng ở homestay nhà chú Ngô Khánh ở Bãi Hương – một xóm nhỏ cuối đảo Cù Lao Chàm Đà Nẵng. Không phải kiểu homestay “trang trí cho khách Tây chụp hình”, mà đúng kiểu nhà dân, mái tôn, tường vôi, quạt máy cũ. Nền xi măng thậm chí còn lộ mấy đường nứt nhỏ. Nhưng thật ra, mình thích kiểu đó. Vì nó thật. Vì cái cảm giác được sống như người dân nơi đây, chứ không phải chỉ ghé chơi rồi đi.

Xem chi tiết >>> Các homestay được đánh giá tốt nhất ở đảo Cù Lao Chàm

Liên lạc đặt dịch vụ Cù Lao Chàm để được tư vấn: 0973.52.8884 (Mr Hoàng) / 0916.528.884 (Ms Tina)

Mỗi sáng, chú Sáu dậy sớm. 5h là đã nghe tiếng chân người đi lại, rồi tiếng xẻ cá, tiếng dao cộp lên thớt. Nhà sát biển nên sáng ra mở cửa là thấy ánh nắng chiếu xiên qua đám lưới phơi, thơm mùi gió và cá khô. Mình nhớ hôm đó là 22/4/2024, thức dậy lúc 5h30, ngồi uống trà nóng với chú Sáu ở cái bàn gỗ nhỏ kê ngoài hiên. Trà không có gì đặc biệt – loại mua ở chợ Hội An – nhưng lúc đó, không khí, âm thanh, cả tiếng sóng nhỏ vỗ vào bờ đá… khiến mọi thứ ngon hơn nhiều.

Ở đó, mình ăn cơm cùng gia đình. Có bữa là cá nục hấp cuốn bánh tráng, có hôm là mực nướng với rau rừng. Rau họ tự hái ở đồi phía sau, không mua siêu thị. Cơm trắng, nấu bằng gạo tẻ trộn gạo lứt, hơi khô, nhưng nhai kỹ thấy ngọt. Mỗi bữa khoảng 40.000 – 50.000/người. Không cần đặt trước, cứ ăn chung như người nhà, dọn ra bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu.

Có lần, tối ngồi nói chuyện với mấy anh đi biển. Câu chuyện cứ thế mà trôi: Về cá chuồn mùa này ít, về lưới bị rách do gặp đá ngầm, về chuyện con gái học trên đất liền. Mình không nói nhiều, chỉ nghe, và thấy quý những khoảnh khắc như vậy.

Homestay kiểu đó với các tiện nghi, điều hoà, nước nóng, phòng nệm, màng treo sẵn. Nhưng đêm đó, mình ngủ ngon hơn ở khách sạn mấy sao. Gió biển mát lạnh, tiếng côn trùng kêu vừa đủ ru ngủ. Và sáng hôm sau dậy, thấy người mình nhẹ tênh.

Chi phí ở chỉ 250.000/đêm. Không đặt online, phải gọi điện cho chú trước khi ra đảo (mình lấy số từ một người bán hải sản ở chợ Hội An). Không có bảng hiệu gì cả, chỉ là nhà người dân mở thêm phòng trống cho khách ngủ lại.

Nếu muốn sống chậm vài ngày, ăn cơm cá khô chan mắm ớt, ngồi nhìn biển ngẫm chuyện đời, thì ở homestay như vậy là vừa. Còn ai thích trải nghiệm “check-in”, điều hoà mát lạnh, tắm nước nóng, thì sẽ không hợp đâu. Ở đó, không có gì ngoài người – và chính điều đó làm nên tất cả.