Du lịch tâm linh ở Cù Lao Chàm: Chùa Hải Tạng, miếu Bà, miếu Cô

Đảo Cù Lao Chàm có chùa và miếu — không nhiều, nhưng vài nơi đúng kiểu dân đảo tin vào thần linh và biển cả, nên họ thờ cũng kỹ.

Chùa Hải Tạng

Chỗ dễ nhận ra nhất là chùa Hải Tạng. Nó nằm gần bến tàu Bãi Làng, bước lên đảo đi thẳng khoảng 300m là tới. Chùa này có từ năm 1758. Mình đi tháng 5/2024, hôm đó trời nắng khét, nhưng trong chùa mát và rất yên. Mùi nhang trầm nhẹ. Mái ngói rêu phong, gỗ mục vài chỗ nhưng vẫn chắc.

Mấy bác địa phương bảo hồi xưa chùa vừa thờ Phật, vừa là nơi người dân gửi gắm cầu an cho ghe thuyền, nên gọi là chùa nhưng cũng có phần giống miếu. Lạ vậy đó. Trong điện chính thờ Tam Thế Phật, bên ngoài có tượng Hộ Pháp hai bên, nhìn vô cảm giác vừa linh thiêng vừa gần gũi.

Miếu Tổ nghề Yến

Một nơi nữa là miếu Tổ nghề Yến – nằm bên phía Bãi Hương. Đi xe máy từ Bãi Làng qua đó mất khoảng 15-20 phút. Miếu nhỏ thôi, đơn sơ, nhưng dân làng đi biển hay làm yến thì rất kính. Mình ghé đúng đợt có lễ cúng đầu mùa, ngày 10 âm lịch tháng 3, có múa lân và cúng cá, trầu cau, cả yến sào dâng lễ tổ. Ai ở Cù Lao Chàm Đà Nẵng làm nghề liên quan tới hang yến đều thắp nhang ở đây trước mùa vụ.

Miếu Bà, miếu Cô

Ngoài ra còn mấy miếu nhỏ rải rác ở các bãi như miếu Bà ở Bãi Ông, miếu Cô ở Bãi Làng, thường để thờ bà chúa xứ hay những người mất ngoài biển. Không ai quảng bá rầm rộ, nhưng dân địa phương nhớ kỹ ngày cúng, chăm chút sạch sẽ. Họ tin là giữ được lòng biển yên, không ai bị nạn bất ngờ.

Mấy điểm tâm linh này không có vé vào, nhưng đi giày dép kín đáo, quần áo lịch sự thì được mời vô lễ thoải mái. Có lần mình vào chùa Hải Tạng, có cô già ngồi nhặt trầu trước cổng, thấy mình lễ Phật xong còn mời ly trà gừng, nói chuyện gần nửa tiếng. Mấy thứ nhỏ nhỏ đó mới làm mình nhớ lâu.

Chung quy lại, không nhiều chùa miếu kiểu to hoành tráng như đất liền, nhưng ở Cù Lao Chàm, chùa miếu là thứ neo giữ đời sống dân đảo – kiểu giản dị, mộc mạc, nhưng có hồn. Đi một vòng mấy nơi này, nếu để ý kỹ, sẽ thấy đảo không chỉ đẹp vì biển xanh đâu. Nó còn có “hơi người” – ấm và gắn bó kiểu rất riêng.