Ký Sự “Cù Lao Chàm“

Một ngày dạo quanh đảo Cù Lao Chàm với rất nhiều thứ làm tôi quên cả mệt. Hướng dẫn đưa tôi về lại Bãi Ông, tôi ngồi lên chiếc ghế bố và mĩm cười ” cũng thấm mệt rồi đấy” nhắm mắt lại tôi ngủ lúc nào không hay và bị đánh thức bởi tiếng đàn ghitar của ông thần được mệnh danh “chúa đảo” gì gì đấy vừa mới quen cùng đoàn.

Cù Lao Chàm chào đón du khách

Trời bắt đầu dịu nhẹ, gió thổi mát như muốn lấy lòng người. Tôi thấy lòng nhẹ tênh, mở cuốn sách của Tuệ Nghi- Sẽ có cách đừng lo đọc bên cạnh tiếng đàn ghitar cùng giọng hát của Bác hướng dẫn bản địa trên đảo bình dân đến “tội nghiệp”.

Bãi Ông Cù Lao Chàm

Vừa hát lâu lâu lại uống 1 ngụm bia rồi cười tít mắt, nụ cười không có một xíu nào sân si, một xíu bon chen, một xíu nào giận hờn như một đứa trẻ con. Tôi gấp sách lại và biết được rằng đã tìm được chốn bình yên “tạm thời” sẽ không cần đến nó nữa.

Biển Cù Lao Chàm trong xanh

Mặt trời cũng dần lặn, tôi thay đồ tắm biển. Mặc cho da đen hay rám nắng. Phải bỏ hết cái “muộn phiền” đã mang từ trên bờ ra đảo Cù Lao Chàm làm phiền cái cuộc sống bình yên nơi đây.

Ăn tối với thực đơn phong phú tại nhà hàng trên đảo, mọi người quay quần bên đốm lữa trại. Không còn khoảng cách xa lạ, ở đây ai cũng là anh em, ai cũng quen, ai cũng hát, và ai cũng cười,…

Tôi cười như “địa chủ được mùa”. Bạn tôi mà thấy tôi cười kiểu này ở Đà Nẵng chắc đưa tôi về Nguyễn Lương Bằng mất.

Được đặt cách cho 1 cái lều ngủ riêng, còn lại mọi người ngủ 3 người 1 lều với giá 250,000 VND. Tôi như hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, tôi nhắm mắt lại rồi mở mắt ra.

Trải nghiệm ngủ lều thật thú vị

Một vùng trời đầy sao, nó còn đẹp và lãng mạn hơn những khung cảnh trong các cuốn tiểu thuyết tôi từng đọc vậy. Tôi lạc vào xứ sở thần tiên hay câu chuyện cổ tích?

Và rồi tôi cũng không thể nào từ chối được giấc ngủ khi sóng biển hát ru tôi bằng những âm điệu hài hòa, lâu lâu lại đập mạnh vào bờ như thổn thức. Yên mình trên bờ cát trong lều, tôi đang mơ một giấc mơ bình yên …

Cái nắng mặt trời rọi thẳng vào nơi tôi nằm, mở mắt ra tôi chạy bộ 1 đoạn. Biển êm dịu, hiền lành. Biển âm thầm, tôi cũng âm thầm nhưng vui.

Tôi dùng điểm tâm và cùng đoàn rời khỏi đảo du lịch Cù Lao Chàm, không quên ngóay lại nhìn sự bình yên 1 lát và hứa sẽ tự thưởng cho bản thân những giây phút bình yên như vậy nữa. Ah mà không, thưởng cho cả bạn bè và người thân nữa chứ.

Con đường hoa ngô đồng Cù Lao Chàm

Vậy đấy, tôi đã có trọng vẹn 1 ngày 1 đêm ở 1 nơi tuyệt vời như vậy. Bạn đừng chần chừ gì nữa mà không thử. Đến đây bạn đừng chê phong cách phuc vụ kém, ăn uống không hợp khẩu vị hay người dân chậm chạp nhé.

Hãy để cho họ được giữ 1 nét mộc mạc riêng, 1 nét “dân quê” đằm thắm không xô bồ bởi cuộc sống khắc ngiệt mà tôi và bạn đang đi. Hãy để hòn đảo và con người mãi hoang sơ, thầm lặng bình yên….